Chúng ta đang cố gắng thuyết phục người khác
bằng cách nào đó để một ai đó hiểu mình,
hay để động viên ai đó,
hoặc để diễn đạt sự thất vọng của chính mình.
Chúng ta luôn cố gắng để truyền đạt một điều gì đó đến với những người khác thông qua lời nói, biểu hiện trên gương mặt, cử chỉ cơ thể và thông qua viết lách.
Bất kể đó là đó là một điều gì bột phát hoặc một điều gì đó được cân nhắc cẩn thận trước khi nói, chúng ta đều vô thức nỗ lực hàng ngày để giao tiếp với suy nghĩ của chính mình càng chính xác càng tốt.
Tuy nhiên, tiến sĩ Hew Len đặt câu hỏi rằng:
Điều gì làm bạn lưu tâm thật sự?
Trước tiên, liệu một thứ gì đó như vậy hiện hữu hay không?
Nếu thứ mà bạn đang nắm giữ một cách vô thức đó chỉ đơn giản là sản phẩm của ký ức, vậy khi đó ai và bằng cách nào có thể nghe được giọng nói chân thật từ chính bản thể của mình?
Liệu ai có thể thực sự nhìn thấy bạn thực sự là ai?
Khi dòng ký ức lắng xuống và sự tĩnh lặng trở lại từ bên trong,
liệu bạn có muốn lắng nghe và phát hiện ra giọng nói nào đang phát ra từ đó không?



