<Nếu như cuộc sống thiếu đi sự mới mẻ…>
Khi tôi còn trong giai đoạn một mình nuôi dạy các con, có lần tôi tham dự một buổi tiệc. Khi đó, tôi ăn mặc tươm tất, tóc uốn cong và chuẩn bị cho sự xuất hiện của mình thật chu đáo. Khi đến nơi, tôi có trò chuyện cùng với một người phụ nữ vừa gặp mặt. Khi câu chuyện được mở ra và bà ấy biết nhiều thứ về tôi hơn – đặc biệt là việc tôi tự nuôi nấng 3 đứa trẻ – nụ cười của bà bất chợt tan biến trên gương mặt.
Người phụ nữ này hơn tôi mười tuổi. Cuộc đối thoại giữa chúng tôi vẫn tiếp tục, nhưng đến một lúc, bà ấy khôi hài nhắc ” Nếu cô là mẹ nuôi con một mình, lẽ ra thì phục trang của cô nên nhàu nhò và trông cô phải căng thẳng chứ nhỉ”. Tôi không xem lời bà ấy nói có gì đó chạm tới cá nhân mình, nhưng cũng đã tự dấy lên câu hỏi tại sao bản thân lại thu hút một tình huống như thế này. Điều gì bên trong chính tôi đã cộng hưởng với chuyện này, để rồi nghe thấy những câu nói từ người phụ nữ đó, và cảm thấy có chút gì đó đang khuấy động trong tâm can tôi? Liệu nó có phải là thứ gì đó mà tôi có thể gỡ bỏ đi không?
Những từ như” sự bám chấp” và “kỳ vọng” xuất hiện trong đầu tôi. Khi đó tôi bắt đầu thực hành cleaning với những suy nghĩ như vậy. Khi kết thúc cuộc gặp mặt, bà ấy hỏi” Làm như thế nào để một người mẹ tự mình nuôi nấng ba đứa trẻ lại trông trẻ trung như vậy?” Tôi mỉm cười đáp lại” Tôi thường xuyên thực hành thiền định”. Ngay trong khi nói câu nói đó, tôi vẫn đang tiếp tục thực hành cleaning.
Lý do khiến tôi chia sẻ câu chuyện cũ này tại đây là vì khi chúng ta níu giữ những kỳ vọng, dù lớn hay nhỏ, tự khắc sẽ đánh mất nhịp sống vốn có của chính mình. Khi chúng ta trật nhịp với sự hài hòa đó, thì ắt lo âu, hoài nghi, giận dữ, thất vọng sẽ đồng thời xuất hiện. Thật quan trọng để nhận ra rằng sự kỳ vọng không phải là cái bảo đảm cho một kết quả mong muốn nào đó được diễn ra.
Thêm vào đó là những hy vọng kiểu như ” Việc kết hôn sẽ giúp tôi hạnh phúc” hoặc “Tôi sẽ tự do khi để dành được khoản tiền này”, chúng ta có quá nhiều những giả định đang kiến thiết ra đời sống thường ngày của bản thân. Những giả định rằng phụ nữ sau ly hôn nuôi con một mình thì nên trông như thế này, rằng ở tuổi trung niên sẽ hạn chế chúng ta một số thứ nhất định, hay như người Mỹ thì không hiểu được một vài điều, rằng chắc chắn mọi người không hiểu được chúng ta, hay cả gia đình sẽ phản ứng rất không tích cực khi bản thân ta làm điều gì đó. Cuộc sống hàng ngày mà chúng ta trải qua đều chịu sự điều hướng của những giả định như vậy, cả tích cực và không tích cực, thay cho việc tuôn chảy theo những thông điệp sáng tạo, nhịp điệu sống, sắc màu và nguồn năng lượng độc nhất dành riêng cho mỗi người.
Nếu như việc nghe thấy điều này có dấy lên sự không thoải mái hay buồn bã, thì đó vẫn là một cơ hội lớn để bắt đầu tháo gỡ đi những kỳ vọng thông qua thực hành cleaning. Hãy lưu tâm đến tiếng ồn ào ẩn sâu trong những “suy nghĩ” vốn hầu như có mặt liên tục, và chú ý thêm cho những niềm tin được gọi là “nên”, “phải là” và ” đây là cách nó là”. Nắm lấy chúng và thực hành chuyển hóa chúng lần lượt từng thứ một.
Khi bạn duy trì quy trình “Nắm bắt – và gỡ bỏ” này, rồi bạn sẽ bắt đầu cảm nhận như có một sự thay đổi từ bên trong chính mình. Giống như đứa trẻ khi bắt đầu nhận ra nó có thể tự đi xe đạp một cách tự nhiên, bạn cũng sẽ tự nhận ra sự tươi mới và thuần khiết xung quanh mình, giống như sự khám phá ra một khía cạnh mới mà trước đây bạn chưa từng gặp.
Chúc bình an,
KR



